初秋夜坐应诏

 
作者: 唐代   杨师道
玉琯凉初应,金壶夜渐阑。
沧池流稍洁,仙掌露方漙。
雁声风处断,树影月中寒。
爽气长空净,高吟觉思宽。

()
(gùn)
(liáng)
(chū)
(yīng)
(jīn)
()
()
(jiàn)
(lán)
(cāng)
(chí)
(liú)
(shāo)
(jié)
(xiān)
(zhǎng)
()
(fāng)
(tuán)
.
(yàn)
(shēng)
(fēng)
(chù)
(duàn)
(shù)
(yǐng)
(yuè)
(zhōng)
(hán)
(shuǎng)
()
(zhǎng)
(kōng)
(jìng)
(gāo)
(yín)
(jiào)
()
(kuān)

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《初秋夜坐应诏》作者介绍

暂无作者介绍!

猜你喜欢

    © 2017-2025 古诗网 | 古诗大全 | 诗词名句 | 国学典籍

    粤ICP备2022032739号-1