倾杯令

 
作者: 宋代   吕渭老
枫叶飘红,莲房肥露,枕席嫩凉先到。
帘外蟾华如扫。
枝上啼鸦催晓。
秋风又送潘郎老。
小窗明、疏萤浅照。
登高送远惆怅,白发至今未了。

(fēng)
()
(piāo)
(hóng)
(lián)
(fáng)
(féi)
()
(zhěn)
()
(nèn)
(liáng)
(xiān)
(dào)
(lián)
(wài)
(chán)
(huá)
()
(sǎo)
(zhī)
(shàng)
()
()
(cuī)
(xiǎo)
(
)
(qiū)
(fēng)
(yòu)
(sòng)
(pān)
(láng)
(lǎo)
(xiǎo)
(chuāng)
(míng)
(、shū)
(yíng)
(qiǎn)
(zhào)
(dēng)
(gāo)
(sòng)
(yuǎn)
(chóu)
(chàng)
(bái)
()
(zhì)
(jīn)
(wèi)
(le)

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《倾杯令》作者介绍

吕渭老简介 吕渭老(生卒年不详),一作吕滨老,字圣求,嘉兴(今属浙江)人。宣和、靖康年间在朝做过小官,有诗名。南渡后情况不详。赵师岌序其词云:“宣和末,有吕圣求者,以诗名,讽咏中率寓爱君忧国意。”“圣求居嘉兴,名滨老,尝位周行,归老于家。”今存《圣求词》一卷。......
© 2017-2025 古诗网 | 古诗大全 | 诗词名句 | 国学典籍

粤ICP备2022032739号-1