避难东归,依韵和黄秀才见寄

 
作者: 唐代   徐铉
戚戚逢人问所之,东流相送向京畿。
自甘逐客纫兰佩,
不料平民著战衣。
树带荒村春冷落,江澄霁色雾霏微。
时危道丧无才术,空手徘徊不忍归。

()
()
(féng)
(rén)
(wèn)
(suǒ)
(zhī)
(dōng)
(liú)
(xiàng)
(sòng)
(xiàng)
(jīng)
()
()
(gān)
(zhú)
()
(rèn)
(lán)
(pèi)
()
(liào)
(píng)
(mín)
(zhe)
(zhàn)
()
(shù)
(dài)
(huāng)
(cūn)
(chūn)
(lěng)
(luò)
(jiāng)
(chéng)
()
()
()
(fēi)
(wēi)
(shí)
(wēi)
(dào)
(sàng)
()
(cái)
(shù)
(kōng)
(shǒu)
(pái)
(huái)
()
(rěn)
(guī)

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《避难东归,依韵和黄秀才见寄》作者介绍

暂无作者介绍!

猜你喜欢

    © 2017-2025 古诗网 | 古诗大全 | 诗词名句 | 国学典籍

    粤ICP备2022032739号-1