华下霁后晓眺

 
作者: 唐代   翁承赞
结茅幽寂近禅林,霁景烟光著柳阴。
千嶂华山云外秀,
万重乡思望中深。
老嫌白发还偷镊,贫对春风亦强吟。
花畔水边人不会,腾腾闲步一披襟。

(jié)
(máo)
(yōu)
()
(jìn)
(chán)
(lín)
()
(jǐng)
(yān)
(guāng)
(zhe)
(liǔ)
(yīn)
(qiān)
(zhàng)
(huá)
(shān)
(yún)
(wài)
(xiù)
(wàn)
(zhòng)
(xiāng)
()
(wàng)
(zhōng)
(shēn)
(lǎo)
(xián)
(bái)
()
(hái)
(tōu)
(niè)
(pín)
(duì)
(chūn)
(fēng)
()
(qiáng)
(yín)
(huā)
(pàn)
(shuǐ)
(biān)
(rén)
()
(huì)
(téng)
(téng)
(xián)
()
()
()
(jīn)

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《华下霁后晓眺》作者介绍

暂无作者介绍!

猜你喜欢

    © 2017-2024 古诗网 | 古诗大全 | 诗词名句 | 国学典籍

    粤ICP备2022032739号-1