蒲津河亭

 
作者: 唐代   唐彦谦
宿雨清秋霁景澄,广亭高树向晨兴。
烟横博望乘槎水,
日上文王避雨陵。
孤棹夷犹期独往,曲阑愁绝每长凭。
思乡怀古多伤别,况此哀吟意不胜。

宿(xiǔ)
()
(qīng)
(qiū)
()
(jǐng)
(chéng)
广(guǎng)
(tíng)
(gāo)
(shù)
(xiàng)
(chén)
(xìng)
(yān)
(héng)
()
(wàng)
(chéng)
(chá)
(shuǐ)
()
(shàng)
(wén)
(wáng)
()
()
(líng)
()
(zhào)
()
(yóu)
()
()
(wǎng)
()
(lán)
(chóu)
(jué)
(měi)
(zhǎng)
(píng)
()
(xiāng)
怀(huái)
()
(duō)
(shāng)
(bié)
(kuàng)
()
(āi)
(yín)
()
()
(shèng)

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《蒲津河亭》作者介绍

暂无作者介绍!

猜你喜欢

    © 2017-2025 古诗网 | 古诗大全 | 诗词名句 | 国学典籍

    粤ICP备2022032739号-1