重阳日寄浙东诸从事

 
作者: 唐代   李郢
野人多病门长掩,荒圃重阳菊自开。
愁里又闻清笛怨,
望中难见白衣来。
元瑜正及从军乐,甯戚谁怜叩角哀。
红旆纷纷碧江暮,知君醉下望乡台。

()
(rén)
(duō)
(bìng)
(mén)
(zhǎng)
(yǎn)
(huāng)
()
(zhòng)
(yáng)
()
()
(kāi)
(chóu)
()
(yòu)
(wén)
(qīng)
()
(yuàn)
(wàng)
(zhōng)
(nán)
(jiàn)
(bái)
()
(lái)
(yuán)
()
(zhèng)
()
(cóng)
(jun1)
()
(níng)
()
(shuí)
(lián)
(kòu)
(jiǎo)
(āi)
(hóng)
(pèi)
(fēn)
(fēn)
()
(jiāng)
()
(zhī)
(jun1)
(zuì)
(xià)
(wàng)
(xiāng)
(tái)

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《重阳日寄浙东诸从事》作者介绍

李郢简介 李郢,字楚望,长安人。大中十年,第进士,官终侍御史。诗作多写景状物,风格以老练沉郁为主。代表作有《南池》、《阳羡春歌》、《茶山贡焙歌》、《园居》、《中元夜》、《晚泊松江驿》、《七夕》、《江亭晚望》、《孔雀》、《画鼓》、《晓井》等,其中以《南池》流传最广。......
© 2017-2025 古诗网 | 古诗大全 | 诗词名句 | 国学典籍

粤ICP备2022032739号-1