寄羽士

 
作者: 唐代   牟融
别来有路隔仙凡,几度临风欲去难。
乐道无时忘鹤伴,
谈玄何日到星坛。
山中胜景常留客,林下清风好炼丹。
使我浮生尘鞅脱,相从应得一盘桓。

(bié)
(lái)
(yǒu)
()
()
(xiān)
(fán)
()
()
(lín)
(fēng)
()
()
(nán)
()
(dào)
()
(shí)
(wàng)
()
(bàn)
(tán)
(xuán)
()
()
(dào)
(xīng)
(tán)
(shān)
(zhōng)
(shèng)
(jǐng)
(cháng)
(liú)
()
(lín)
(xià)
(qīng)
(fēng)
(hǎo)
(liàn)
(dān)
使(shǐ)
()
()
(shēng)
(chén)
(yāng)
(tuō)
(xiàng)
(cóng)
(yīng)
()
()
(pán)
(huán)

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《寄羽士》作者介绍

牟融简介 牟融[公元?-79年3月26日]字子优,北海安丘人,生年未详,卒约汉章帝建初四年二月庚寅(初五)日(79年3月26日)。少博学,以《大夏侯尚书》教授门徒数百人。以司空举为茂才,为丰令,视事三年,县无狱讼。明帝朝,累官至司空。举动方重,甚得大臣节。进太尉,卒,章帝亲临其丧。牟的著作有《牟子》二卷(《隋书经籍志》)传于世。......
© 2017-2024 古诗网 | 古诗大全 | 诗词名句 | 国学典籍

粤ICP备2022032739号-1