赋得白云起封中(一作许康佐诗)

 
作者: 唐代   张嗣初
英英白云起,呈瑞出封中。
表圣宁因地,逢时岂待风。
浮光弥皎洁,流影更冲融。
自叶尧年美,谁云汉日同。
金泥光乍掩,玉检气潜通。
欲与非烟并,亭亭不散空。

(yīng)
(yīng)
(bái)
(yún)
()
(chéng)
(ruì)
(chū)
(fēng)
(zhōng)
(biǎo)
(shèng)
(níng)
(yīn)
()
(féng)
(shí)
()
(dài)
(fēng)
()
(guāng)
()
(jiǎo)
(jié)
(liú)
(yǐng)
(gèng)
(chōng)
(róng)
()
()
(yáo)
(nián)
(měi)
(shuí)
(yún)
(hàn)
()
(tóng)
(jīn)
()
(guāng)
(zhà)
(yǎn)
()
(jiǎn)
()
(qián)
(tōng)
()
()
(fēi)
(yān)
(bìng)
(tíng)
(tíng)
()
(sàn)
(kōng)

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《赋得白云起封中(一作许康佐诗)》作者介绍

暂无作者介绍!

猜你喜欢

    © 2017-2025 古诗网 | 古诗大全 | 诗词名句 | 国学典籍

    粤ICP备2022032739号-1