青云干吕

 
作者: 唐代   王履贞
异方占瑞气,干吕见青云。
表圣兴中国,来王谒大君。
迎祥殊大乐,叶庆类横汾。
自感明时起,非因触石分。
映霄难辨色,从吹乍成文。
须使流千载,垂芳在典坟。

()
(fāng)
(zhàn)
(ruì)
()
(gàn)
()
(jiàn)
(qīng)
(yún)
(biǎo)
(shèng)
(xìng)
(zhōng)
(guó)
(lái)
(wáng)
()
()
(jun1)
(yíng)
(xiáng)
(shū)
()
()
()
(qìng)
(lèi)
(héng)
(fén)
()
(gǎn)
(míng)
(shí)
()
(fēi)
(yīn)
(chù)
(shí)
(fèn)
(yìng)
(xiāo)
(nán)
(biàn)
()
(cóng)
(chuī)
(zhà)
(chéng)
(wén)
()
使(shǐ)
(liú)
(qiān)
(zǎi)
(chuí)
(fāng)
(zài)
(diǎn)
(fén)

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《青云干吕》作者介绍

暂无作者介绍!

猜你喜欢

    © 2017-2025 古诗网 | 古诗大全 | 诗词名句 | 国学典籍

    粤ICP备2022032739号-1