老妇叹镜

 
作者: 唐代   王建
嫁时明镜老犹在,黄金镂画双凤背。
忆昔咸阳初买来,
灯前自绣芙蓉带。
十年不开一片铁,长向暗中梳白发。
今日后床重照看,生死终当此长别。

(jià)
(shí)
(míng)
(jìng)
(lǎo)
(yóu)
(zài)
(huáng)
(jīn)
(lòu)
(huà)
(shuāng)
(fèng)
(bèi)
()
()
(xián)
(yáng)
(chū)
(mǎi)
(lái)
(dēng)
(qián)
()
(xiù)
()
(róng)
(dài)
(shí)
(nián)
()
(kāi)
()
(piàn)
(tiě)
(zhǎng)
(xiàng)
(àn)
(zhōng)
(shū)
(bái)
()
(jīn)
()
(hòu)
(chuáng)
(zhòng)
(zhào)
(kàn)
(shēng)
()
(zhōng)
(dāng)
()
(zhǎng)
(bié)

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《老妇叹镜》作者介绍

王建简介王建 王建(约767年—约830年):字仲初,生于颍川(今河南许昌),唐朝诗人。其著作,《新唐书·艺文志》、《郡斋读书志》、《直斋书录解题》等皆作10卷,《崇文总目》作2卷。......
© 2017-2025 古诗网 | 古诗大全 | 诗词名句 | 国学典籍

粤ICP备2022032739号-1