东武吟

 
作者: 唐代   李白
好古笑流俗,素闻贤达风。
方希佐明主,长揖辞成功。
白日在高天,回光烛微躬。
恭承凤凰诏,欻起云萝中。
清切紫霄迥,优游丹禁通。
君王赐颜色,声价凌烟虹。
乘舆拥翠盖,扈从金城东。
宝马丽绝景,锦衣入新丰。
依岩望松雪,对酒鸣丝桐。
因学扬子云,献赋甘泉宫。
天书美片善,清芬播无穷。
归来入咸阳,谈笑皆王公。
一朝去金马,飘落成飞蓬。
宾客日疏散,玉樽亦已空。
才力犹可倚,不惭世上雄。
闲作东武吟,曲尽情未终。
书此谢知己,吾寻黄绮翁。

(hǎo)
()
(xiào)
(liú)
()
()
(wén)
(xián)
()
(fēng)
(fāng)
()
(zuǒ)
(míng)
(zhǔ)
(zhǎng)
()
()
(chéng)
(gōng)
(bái)
()
(zài)
(gāo)
(tiān)
(huí)
(guāng)
(zhú)
(wēi)
(gōng)
(gōng)
(chéng)
(fèng)
(huáng)
(zhào)
()
()
(yún)
(luó)
(zhōng)
(qīng)
(qiē)
()
(xiāo)
(jiǒng)
(yōu)
(yóu)
(dān)
(jìn)
(tōng)
(jun1)
(wáng)
()
(yán)
()
(shēng)
(jià)
(líng)
(yān)
(hóng)
(chéng)
()
(yōng)
(cuì)
(gài)
()
(cóng)
(jīn)
(chéng)
(dōng)
(bǎo)
()
()
(jué)
(jǐng)
(jǐn)
()
()
(xīn)
(fēng)
()
(yán)
(wàng)
(sōng)
(xuě)
(duì)
(jiǔ)
(míng)
()
(tóng)
(yīn)
(xué)
(yáng)
()
(yún)
(xiàn)
()
(gān)
(quán)
(gōng)
(tiān)
(shū)
(měi)
(piàn)
(shàn)
(qīng)
(fēn)
()
()
(qióng)
(guī)
(lái)
()
(xián)
(yáng)
(tán)
(xiào)
(jiē)
(wáng)
(gōng)
()
(cháo)
()
(jīn)
()
(piāo)
(luò)
(chéng)
(fēi)
(péng)
(bīn)
()
()
(shū)
(sàn)
()
(zūn)
()
()
(kōng)
(cái)
()
(yóu)
()
()
()
(cán)
(shì)
(shàng)
(xióng)
(xián)
(zuò)
(dōng)
()
(yín)
()
(jìn)
(qíng)
(wèi)
(zhōng)
(shū)
()
(xiè)
(zhī)
()
()
(xún)
(huáng)
()
(wēng)

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《东武吟》作者介绍

李白简介李白 李白(701─762),字太白,号青莲居士,祖籍陇西成纪(今甘肃省天水县附近)。先世于隋末流徙中亚。李白即生于中亚的碎叶城(今吉尔吉斯斯坦境内)。五岁时随其父迁居绵州彰明县(今四川省江油县)的青莲乡。早年在蜀中就学漫游。青年时期,开始漫游全国各地。天宝初,因道士吴筠的推荐,应诏赴长安,供奉翰林,受到唐玄宗李隆基的特殊礼遇。但因权贵不容,不久即遭谗去职,长期游历。天宝十四年(755)安史之乱起,他隐......
© 2017-2025 古诗网 | 古诗大全 | 诗词名句 | 国学典籍

粤ICP备2022032739号-1